Chiêu bài “mượn rượu” để dụ các em gái vào nhà nghỉ cũng là một chiêu “độc” mà nhiều chàng sử dụng. Với chiêu này, chàng sẽ phải “diễn kịch” thật xuất sắc để dối với người yêu rằng mình đang say chứ không phải là tỉnh táo. Trong một cuộc nhậu với bạn bè, trong đó có cả nàng nữa, chàng phải uống thật nhiều rồi lát sau kiếm cớ mình say để buộc nàng phải chiều theo ý mình.
Xem thêm :
>>> Cách dụ gạ gẫm bạn gái lên giường làm chuyện ấy
Theo kinh nghiệm của nhiều anh chàng kể lại, phải vờ như mình say chứ không được say thật, lỡ uống nhiều quá “xỉn” rồi sẽ chẳng còn tỉnh táo nữa mà “dụ” nàng vào nhà nghỉ được. Và tất nhiên, chiêu này phải dùng cho những chàng có “tửu lượng” kha khá một chút, chứ không uống được thì mọi chuyện sẽ hỏng hết!
Tuyệt Đỉnh Công Phu Là Đây.
Lần đầu tiên Lan Hương (Học viện Báo chí) vào nhà nghỉ với người yêu cũng bởi chính chiêu độc này của bạn trai. Cậu ấy “diễn” khéo đến mức khi cả hai trong phòng rồi thì Hương mới nhận ra được ý định thực sự của người yêu. Chuyện đã xảy ra cách đây hơn một năm rồi nhưng đến giờ nghĩ lại, Hương vẫn không thể quên được ánh mắt, lời nói, cử chỉ… của người tình của mình.
Đêm đó, sau khi kết thúc cuộc nhậu với đám bạn thân, T. (người yêu của Hương) một mực đòi đưa Hương về phòng trọ mặc dù nhiều người bạn đã không đồng ý vì T. hôm nay đã “cụng ly” khá nhiều. Trên đoạn đường đưa Hương về nhà trọ, T. tỏ ra đã say rồi, miệng kêu buồn nôn, hoa mắt, chóng mặt và những liện tục nói: “Anh say quá!” khiến Hương rất lo lắng. Cố gắng lắm T mới đưa Hương về đến phòng trọ. Nhưng mọi chuyện chưa chấm dứt ở đó. Thấy T. đã say, Hương chẳng thể yên tâm để người yêu đi về một mình trong đêm vắng lại đi quãng đường dài gần 10 km (từ Phạm Văn Đồng về đường Giải Phóng) nhưng giữ lại thì chẳng biết cho người yêu mình ngủ ở đâu.
Hương nhớ như in lúc đó, mặt mũi T. đã đỏ phừng phừng, mắt đỏ ngầu chẳng kém và lời nói phả đầy mùi rượu. Hương vừa xuống xe bước vào ngõ thì T. quay đầu xe ngay và đến đây màn kịch mà T. đang kỳ công “diễn” mới bắt đầu lên đến cao trào. Xẹt…Xẹt… chiếc xe máy nằm chỏng chơ trên đường và T. đã bị ngã té ra đường chỉ vì vội quay nên gấp quá, trượt bánh. Thấy vậy, Hương hoảng hốt chạy đến, mặt tái xanh đỡ người yêu mình đứng dậy, hỏi thì chẳng thấy anh nói được câu nào: “Lúc đó, người anh mềm nhũn như bị cảm lạnh”- Hương kể. Cố gắng dựng xe lên, anh lại ngồi thụp xuống đường, sắc mặt tái nhợt đi, nôn vội nôn vàng khiến Hương càng sợ hãi. Hương đang cuống lên không biết làm sao thì T bảo Hương lên xe đưa anh đến nhà nghỉ nào gần đó để nằm nghỉ tránh bị cảm lạnh. Hương lên xe cầm lái, răm rắp làm theo lời người yêu mình nói trong cơn say. Chính T. đã được Hương vội vàng đưa vào một nhà nghỉ trên đường Phạm Văn Đồng (Từ Liêm, Hà Nội) và dìu lên trên phòng.
Lên đến phòng, Hương để anh nằm xuống giường, vội vã đi lấy khăn lau mặt, cởi giầy dép, áo khoác rồi hỏi han lại tình hình xem anh thế nào. Lúc này, người tình có vẻ đã tỉnh táo hơn nhưng vẫn đang say rượu. Nhưng Hương không nhận ra điều đó, vẫn cứ xoắn xuýt lấy người yêu cùng nỗi lo lắng. Mãi một lúc sau, T mới tỉnh lại thật mà chẳng cần một phương pháp giã rượu nào cả. Đi cùng T suốt đoạn đường đưa mình về rồi đến lúc thấy anh ngã vật ra đường vì say rượu, Hương không chút mảy may nghĩ rằng mình đang bị người yêu “diễn kịch” để đưa vào nhà nghỉ. Suốt cả đêm hôm đó, Hương tìm mọi cách để tránh chuyện nhạy cảm, tế nhị không xảy ra với bạn trai (dù hai người yêu nhau đã 2 năm và cũng xác định sẽ cưới nhau sau này). Nhưng trước sự “mời mọc”, dụ dỗ của người yêu, Hương có không muốn cũng vô cùng khó khăn để cưỡng lại và cuối cùng chuyện gì phải đến đã đến!
Lần đầu tiên vào nhà nghỉ với người yêu, Hương đã vô tình bị “dính bẫy” bởi màn kịch được diễn xuất công phu, tỉ mỉ đến từng chi tiết của người yêu mình. Mãi đến sau này, khi nhắc lại chuyện lần đầu bước chân vào nhà nghỉ ấy, T. mới “thú thật” lòng mình với Hương rằng đã chủ động “đóng kịch” để dụ người yêu vào nhà nghỉ. Nhớ lại, Hương lại không hết giận bởi vì sự ranh mãnh của người yêu mình nhưng chưa bao giờ tình cảm của họ lại rạn vỡ vì màn kịch do người yêu dàn dựng công phu ấy!
Đẹp Giai Không Bằng... Chai Mặt
Khi đã “ngà ngà” rượu trong người, nhiều anh chàng chẳng cần phải dàn dựng “diễn kịch” công phu như T. mà cứ nhà nghỉ thẳng tiến, chẳng cần để ý đến thái độ của người yêu ra sao. Nếu mọi chuyện xong xuôi, hôm sau nàng trách, nàng giận vì hành động quá thô lỗ thì đến lúc đó ngọt ngào rót vào tai nàng những lời xin lỗi và đổ lỗi cho rượu vì “hôm qua anh say quá, em cho anh xin lỗi nhé”.
Kiều Lan (sinh viên Đại học Luật) vẫn chưa quên được lần đầu tiên bị chàng dụ vào nhà nghỉ: “Tối hôm đó, vừa tan cuộc nhậu anh ấy đến rủ mình đi uống nước để tâm sự vì có chuyện buồn muốn chia sẻ. Vừa ngồi lên xe anh chở mình đi đến một ngõ vắng trên đường Lê Đức Thọ, lượn vòng quanh mấy nhà nghỉ rồi anh chui tọt xe máy vào một nhà nghỉ ven đường, mặc dù mình không đồng ý nhưng anh nhất quyết vào đó để tâm sự vì ở đó kín đáo, không có ai làm phiền”. Nếu hôm ấy, người yêu Lan chưa có men rượu trong người thì chắc rằng chuyện “dụ” bạn gái vào nhà nghỉ không dễ dàng đến vậy!
Chỉ cần áp dụng “mượn” men rượu cho lần đầu tiên, rất nhiều chàng trai đã tạo thành tiền lệ cho những lần sau của mình một cách tự nhiên. Còn các bạn gái thì lúc ấy mới giật mình nhận ra là “hình như mình đã bị dụ”.
Hôm nay khi ngồi viết tâm sự này tôi vẫn không biết bản thân mình có phải là một người đàn ông tồi tệ, bạc tình hay thậm chí bị gắn mác Sở Khanh không nữa. Thực tế, cứ cho là tôi lừa gạt các bạn gái thơ ngây thì cũng phải có sự đồng ý và hiệp lực của họ, tôi mới “mải mê chinh chiến và yêu đương” được. Với lại, 3 lần dụ các em yêu vào nhà nghỉ là cả 3 lần các em tự nguyện làm chuyện ấy với tôi và cùng tôi “tới bến”. Vì thế cũng không thể trách cứ tôi yêu vô liêm sỉ được.
Cuộc tình đầu tiên đến khi tôi đang là sinh viên năm thứ 3. Tôi ngỏ lời yêu một cô bạn gái bằng tuổi ở khoa khác nhưng cùng trường khá nhanh chóng. Chỉ sau 2 tuần gặp ngắn ngủi, chúng tôi tay trong tay như đã yêu từ lâu.
Một ngày cuối tuần, hai đứa đi picnic từ sáng đến chiều ở Hòa Bình. Lúc 6 giờ chiều xe máy của chúng tôi mới bon bon về tới Hà Nội. Đang trên đường đưa em về nhà, tôi mạnh dạn nói: “Em mệt không? Nếu mệt thì mình vào đây nghỉ một lát cho khỏe để ngày mai còn đi làm”. Mới mào đầu vậy mà em đã gật đầu.
Có lẽ lúc này chẳng đứa con trai nào ngu mà chở em về nhà cả khi thái độ của em đã “rõ như ban ngày” thế. Tôi đã đưa thẳng em vào một nhà nghỉ. Vào đó hai đứa “tập thể dục” tới 2 hiệp liền mới lăn ra ngủ. Từ đó em dính tôi như sam, coi nhau như vợ chồng. Thỉnh thoảng 1 tuần/ lần em vẫn nói dối bố mẹ đi học thêm để cùng tôi đến một nhà nghỉ bên Gia Lâm “đổi gió”.
Yêu nhau được 1 năm, một ngày tôi nhìn em cứ thấy nhàm chán. Tôi kiếm cớ chia tay em chẳng chút áy náy nào. Qua bạn bè tôi biết, em cũng chỉ đau khổ một thời gian và cũng cặp kè với người đàn ông khác.
Cuộc tình thứ 2 đến nhanh chóng ngay sau khi tôi chia tay cô bạn cùng trường khoảng 5 ngày. Lần này người yêu tôi là một cô bé sinh viên năm thứ nhất ở trường khác. Tôi quen em trong một lần đụng xe giữa trưa nắng. Vì chân của em chảy máu quá nhiều nên tôi phải bế em tạt vào lề đường băng bó vết thương cho em.
Sau lần đụng xe này, tôi và em thường xuyên điện thoại cho nhau. Lúc biết tôi chia tay bạn gái, em đã chủ động gọi điện an ủi và cuối tuần tới thăm tôi. Thấy em đẹp người đẹp nết, tôi “say nắng” em luôn. Em cũng nhận lời tôi nhanh chóng.
Tuy còn ít tuổi nhưng em khá cứng nhắc trong “chuyện ấy”. 2 tháng yêu, tôi chẳng bao giờ gạ gẫm em được gì. Ngay cả việc “du thám” trên cơ thể em cũng bị hạn chế. Bực mình vì kế hoạch vào nhà nghỉ với em bị “delay” liên tục nên tôi nghĩ ra chiêu mới.
Một tối đang chở em đi chơi ngoài đường. Đến đoạn đường vắng gần về đến trường em, tôi lạng xe qua lại rồi nhằm một chỗ có dải phân cách tông thẳng xe vào. Dĩ nhiên, lần tông xe chủ định này nên tôi chỉ tông nhẹ. Hai đứa ngã lăn ra, tôi quáng quàng bò dậy hỏi em có sao không. Tôi cũng nói hôm nay đi họp lớp uống quá nhiều nên giờ hơi bị choáng. Thế là nghiễm nhiên tôi được đưa em thẳng tiến vào một khách sạn bình dân gần đó mà chẳng phải nài nỉ nhiều.
Khi cả hai vào cùng một phòng và ở cùng suốt một đêm thì không nói mọi người cũng biết chuyện gì tiếp sau xảy ra. Cứ vậy, sau lần “gặp nhau” ở nhà khách sạn, chuyện ấy cũng thường xuyên tiếp diễn ở mọi địa điểm. Nhưng không hiểu sao cứ được 1 thời gian yêu là bản thân tôi lại thấy chán. Tôi lại là người nói lời chia tay với em trước.
Cuộc tình thứ 3 của tôi là với một cô bạn gái cùng quê. Chả là sau khi ra trường được 1 năm, ngày cuối tuần về quê đi chơi cùng mấy đứa bạn, bỗng nhiên tôi phát hiện ra trong nhóm có một em xinh đáo để. Thế là tôi chủ động tấn công và hạ gục em chỉ trong 4 tháng.
Ngày ấy, tôi rất chăm chỉ về quê mỗi cuối tuần. Lần đi chơi nào em cũng có ý định gìn giữ thế là chúng tôi chỉ dừng lại ở những cái ôm và những lần khám phá cơ thể “có chừng mực”. Thấy mãi không khám phá được cơ thể em, tôi lại càng khao khát.
Tôi bày ra sự việc cuối tháng đó sẽ rời Hà Nội để vào thành phố Hồ Chí Minh nhận quyết định công tác mới. Giữ được mấy tháng, đến khi hay tin tôi sắp phải đi xe nên đêm cuối cùng ở bên nhau, tôi giả vờ say đòi “chuyện ấy”. Em có lẽ vì không làm chủ được bản thân nên chuyện gì đến cũng đã đến.
Nói chung 2 năm nay, số cô gái qua tay tôi cũng kha khá. Cho đến giờ, tôi không thể nhớ mình đã dụ những cô gái này “lên giường” như thế nào nữa. Chỉ có vài lần đầu tiên là tôi nhớ hơn cả. Mọi người có thể cho tôi là thằng Sở Khanh đểu giả nhưng dám chắc tôi cũng không vô liêm sỉ bằng những thằng đàn ông lập ra kế hoạch yêu vì tiền.

EmoticonEmoticon